—╬ღ♥ღ♥ °•° [FC] - [O]nline365.[f]orum °•° ♥ღ ♥ღ╬—
♥️♥️♥️ Chào mừng các bạn đến với Diễn Đàn FC - Online365!
Một thế giới đầy những sắc màu cuộc sống! ♥️♥️♥️

Hãy ủng hộ và tham gia với chúng mình bằng cách đăng kí thành viên nhé! Cùng nhau chia sẻ và cảm thông những buồn vui trong cuộc sống ~~

Thân!
—╬ღ♥ღ♥ °•° [FC] - [O]nline365.[f]orum °•° ♥ღ ♥ღ╬—
♥️♥️♥️ Chào mừng các bạn đến với Diễn Đàn FC - Online365!
Một thế giới đầy những sắc màu cuộc sống! ♥️♥️♥️

Hãy ủng hộ và tham gia với chúng mình bằng cách đăng kí thành viên nhé! Cùng nhau chia sẻ và cảm thông những buồn vui trong cuộc sống ~~

Thân!

—╬ღ♥ღ♥ °•° [FC] - [O]nline365.[f]orum °•° ♥ღ ♥ღ╬—

zZz ♥ FC - Online365 - Một thế giới sống động và tràn đầy màu sắc giải trí! Hãy cùng tham gia với chúng mình nhé! ♥ zZz

 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tài khoản:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động: :: Quên mật khẩu
FC - Online365
  • Forum 4ALL
Điều gì dễ khiến bạn "bốc hỏa" Trả lờiĐiều gì dễ khiến bạn "bốc hỏa" - 8 Trả lời
Em Nhớ Anh [Tặng Tất cả thành viên] Trả lờiEm Nhớ Anh [Tặng Tất cả thành viên] - 7 Trả lời
Những sự thật tý hon 2 Trả lờiNhững sự thật tý hon 2 - 6 Trả lời
Truyện cười ngắn! Trả lờiTruyện cười ngắn! - 5 Trả lời
Những câu nói bất hủ Trả lờiNhững câu nói bất hủ - 5 Trả lời
Giải mã Cung bậc tình yêu Trả lờiGiải mã Cung bậc tình yêu - 5 Trả lời
Phụ nữ thuộc cung nào dễ bị lừa nhất? Trả lờiPhụ nữ thuộc cung nào dễ bị lừa nhất? - 5 Trả lời
Sắc màu đặc trưng của 12 chòm sao Trả lờiSắc màu đặc trưng của 12 chòm sao - 4 Trả lời
Tất cả thành viên Trả lờiTất cả thành viên - 4 Trả lời
Những điều con trai khác con gái! Trả lờiNhững điều con trai khác con gái! - 4 Trả lời
Những sự thật tí hon lượt xemNhững sự thật tí hon - 1693 Xem
Phim hoạt hình mật mã Lyoko (ưu tiên và hot nhất của năm) lượt xemPhim hoạt hình mật mã Lyoko (ưu tiên và hot nhất của năm) - 1626 Xem
Phương pháp Diện Chẩn Bùi Quốc Châu lượt xemPhương pháp Diện Chẩn Bùi Quốc Châu - 1376 Xem
Sắc màu đặc trưng của 12 chòm sao lượt xemSắc màu đặc trưng của 12 chòm sao - 1217 Xem
[Phim] Code Lyoko tập 78 chap 1 lượt xem[Phim] Code Lyoko tập 78 chap 1 - 1177 Xem
Khu Vườn Tình Yêu - Chap 1 lượt xemKhu Vườn Tình Yêu - Chap 1 - 780 Xem
Bài hát mới của 2NE1 và SNSD lượt xemBài hát mới của 2NE1 và SNSD - 697 Xem
Wo ai ni + Wo han ni lượt xemWo ai ni + Wo han ni - 627 Xem
Em Nhớ Anh [Tặng Tất cả thành viên] lượt xemEm Nhớ Anh [Tặng Tất cả thành viên] - 614 Xem
Đố mẹo: "Con gì??" lượt xemĐố mẹo: "Con gì??" - 591 Xem
minhduc91 nhắn vớiTất cả thành viên!
gửi vào lúc Mon Jun 25, 2012 7:35 pm ...
:Lâu ngày quá.... Forum cũng không có gì thay đổi nhỉ?
Missyou nhắn vớiTất cả mọi người
gửi vào lúc Fri Jun 22, 2012 4:15 pm ...
:Lâu rồi không vào 4rum , 4rum thay đổi nhìu quá
Ku Min nhắn với Tất cả thành viên
gửi vào lúc Tue Jun 19, 2012 10:28 am ...
: 4rum ta chính thức chuyển tên miền là https://fc-online365.forumvi.com các bạn nhé :)
Ku Min nhắn vớiTất cả thành viên
gửi vào lúc Sun Apr 01, 2012 10:35 pm ...
:Chúc 4rum ngày càng phát triển nhé! :lol!: :lol!: :lol!: :lol!: :lol!:
Missyou nhắn vớiTất cả mọi người
gửi vào lúc Sun Apr 08, 2012 7:28 pm ...
:Chúc 4rum ngày càng phát triển , mạnh khỏe nha !!! >>>> ^^
Missyou nhắn vớiTất cả mọi người trong 4rum
gửi vào lúc Fri Apr 06, 2012 9:45 pm ...
:Chúc vui vẻ nha
Ku Min nhắn vớiTiểu Long Công Chúa
gửi vào lúc Mon Apr 02, 2012 9:05 am ...
:Chúc Tiểu Long Công Chúa sinh nhật vui vẻ! ☀ ☀ ☀ ☀
Lên TOP

Trang 1 trong tổng số 1 trang

Share

hãy để anh yêu em lần nữa tập 3

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp
anhkells2

hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_010hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_011hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_012
hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_013anhkells2hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_014
hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_015hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_016hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_017

hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_010hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_011hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_012
hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_013Thành viên Mới
hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_014
hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_015hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_016hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Thtx_017



Tước hiệuThành viên Mới
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 7
Points Points : 21
Tham gia Tham gia : 19/02/2012

hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 Empty
#1
Bài gửiTiêu đề: hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 hãy để anh yêu em lần nữa tập 3 I_icon_minitimeMon Mar 05, 2012 4:19 pm

Tiêu đề: hãy để anh yêu em lần nữa tập 3

Mãi tới 8h, bữa tiệc mới bắt đầu sau khi cả hội hát karaoke chán chê. Nhỏ Huyền giọng chua lòm cất cao giọng làm cả bọn chết ngất, chỉ mỗi Hy là gục gặc đầu tán thưởng (chịu đựng cũng nên !) vì không lỡ làm nàng của mình phật ý. Linh hôm nay ăn mặc nhẹ nhàng, không trang điểm đậm mà vẫn xinh một cách lạ thường. Chiếc áo sơ mi hở cổ, ôm sát người để lộ ra những đường cong đầy gợi cảm. Vi mải ngắm Linh mà không hề biết Lan để ý ánh mắt mình suốt từ nãy đến giờ và đôi mắt Lan sắp thành hình viên đạn (!). Lan nhéo cho Vi một cái làm Vi khẽ kêu lên vì đau đớn. Cô nhỏ ghé sát tai Vi thầm thì (giọng hậm hực) :
-Thấy người ta xinh nên chết ngây ra nhìn quên cả Lan chứ gì.
Vi thoáng bối rối vì quả thật Lan bắn trúng tim đen của nó, nhưng vẫn chống chế được :
-Đâu có, nhìn rùi mới biết là Lan xinh hơn mà !
-Vi chỉ được cái dẻo mồm thôi –Lan giận dỗi, làm mình làm mẩy..
-Thì...Vi chỉ dẻo mồm với người Vi yêu thôi mà- Vi tìm cách xoay chuyển tình hình.
Dường như câu nói của Vi làm Lan dịu đi phần nào cơn ghen và cô nàng khẽ mỉm cười, nhưng mặt vẫn đằng đằng sát khí.. Vi toát mồ hôi. Cứ mỗi lần nói chuyện với Linh hay ngồi trước bạn ấy là Vi lại bị đôi mắt đẹp và nụ cười dễ thương của Linh hút hồn.. Nhưng lần nào cũng là Lan tóm cổ Vi lôi về thực tại… Vi biết là Lan vẫn giận Vi về chuyện hồi chiều hai đứa chọn quà,cô nàng vẫn căm khi Vi nhất định không cho biết món quà Vi chọn, giờ lại thêm vụ ghen tuông này… Thực ra Vi cũng định nói cho Lan biết nhưng khi thấy khuôn mặt háo hức, tò mò của Lan, Vi không nhịn nổi cười nên nó cố tình trêu cho Lan phát tức… Một chiếc bánh ga-tô to bự chảng được nhỏ Dung mang ra, những ngọn nến lung linh, rực rỡ. Đèn tắt hết. Chỉ để cho không gian chìm đắm trong thứ ánh sáng mờ ảo. Mọi người quây tròn xung quanh nhỏ Hạnh, hát bài chúc mừng sinh nhật cô nàng. Hạnh cười vui sướng, đôi mắt một mí híp lại như hai hạt mè. Sau khi thầm thì nói lên những điều ước của mình ( nói là thầm thì nhưng cái mồm không thể bé được của Hạnh vẫn làm cả hội, đứa nào cũng nghe rõ mồn một những gì nhỏ nói J, thằng Hy còn khúc khích cười !) nhỏ Hạnh phồng mồm lấy hơi thổi « phù » một phát thật mạnh tắt liền 18 ngọn nến, đã vậy 2-3 ngọn theo đà gió,đổ vật xuống chiếc bánh. Cả hội vỗ tay ầm ầm… Thằng Hy còn buông một câu gọn lỏn :
-Khiếp ! Trâu ! –làm mọi người cười ồ. Nhỏ Hạnh thì đỏ mặt.
Cả bọn quây quần vừa ăn vừa tám chuyện vui vẻ. Hy mới học ở đâu vài chiêu ảo thuật, mang ra trình diễn cho mọi người xem. Nó mượn nhỏ Hạnh cái khăn giấy, giơ lên tỏ ý không có gì. Tay áo Vi cũng không có gì…Bất chợt Hy nhét chiếc khăn vào tay áo, miệng lẩm nhẩm mấy câu thần chú phù phép rồi lôi tuột từ đó ra một bông hồng đỏ thắm tặng nhỏ Hạnh. Cô nàng Hạnh ngây ra vì bất ngờ và xúc động, cười tít mắt không thôi. Nhỏ Dung còn hỏi :
-Nè, Hy chỉ biết biến ra hoa hồng, thế còn biến ra được thứ gì khác nữa không ?
-Có chứ !...Xem nhé !
Nói đoạn nhỏ Hy tiếp tục màn biểu diễn của mình. Nó xòe bàn tay ra cho mọi người thấy là nó hoàn toàn không cầm thêm vật gì, cũng chẳng có gì. Nó mượn Hạnh tờ khăn giấy nữa rồi khẽ nắm hai bàn tay vào, loay hoay một lúc, tờ khăn giấy biến mất. Trên tay Hy là đồng xu 500 đồng. Cả hội tròn mắt ngạc nhiên không hiểu Hy làm cách chi mà kì tài. Nhỏ Hạnh có vẻ đã phục sát đất nhưng bản tính lanh chanh, hay thắc mắc làm cô nàng vẫn phải lí sự :
-Oh, thế giờ biến trả lại tui cái khăn giấy đi.
-Chuyện nhỏ -Hy cười rõ tươi rồi quay sang gãi đầu gãi tai nhìn nhỏ Hạnh- …Cho Hy mượn đồng xu 5000.
Hạnh đẩy nhẹ ngăn tủ lấy ra một đồng xu đưa Hy, cô nàng chăm chăm xem Hy biểu diễn, chỉ đợi sơ sẩy là bóc mẽ Hy. Nhưng đời nào Hy chịu. Nó vẫn làm như trước nhưng lần này thì niệm thần chú lâu hơn (chắc để chọc tức Hạnh !) Bất ngờ, Hy chụm bàn tay lại và từ từ lôi ra hai chiếc khăn giấy trả lại Hạnh. Mọi người vỗ tay ầm ầm. Chỉ riêng nhỏ Hạnh mặt vẫn ngố tẹt vì không hiểu Hy làm cách gì siêu thế ! Chợt cô nàng khựng lại, thừ người ra một lúc rồi la lên :
-Áá…áá, Hy ! Tiền của Hạnh đâu ?
-Tiền Hạnh sao hỏi tui chứ ! –Hy đánh trống lảng..
-Xu 5000 mà vừa Hy mượn đó-Hạnh thắc mắc- Biến được ra khăn giấy, biến trả lại tiền đi.
-à, cái đấy thì…Hy không biết !- Hy tỉnh queo trả lời
Đến lúc này thì mọi người đều phát hiện ra chiêu bài nghịch ngợm của Hy nhằm ăn quỵt tiền Hạnh. Mọi người cười ồ lên, nhỏ Hạnh cũng cười vì không ngờ mình bị mắc lỡm thằng bạn láu lỉnh… Thế là nguyên một miếng bánh ga-tô được nhỏ Hạnh trát thẳng vào mặt Hy không thương tiếc. Hy cũng chẳng vừa, trát lại Hạnh. Cả hội đồng loạt hưởng ứng trò mới. Và Vi không thoát khỏi tay Lan, khi cô nàng cứ nhè má, mũi , trán Vi mà quệt bánh ! Trông mặt mũi đứa nào cũng như mèo và sau đó cái toilet phải hoạt động hết công suất. Phải mất lúc lâu mới kì hết đống kem bơ trên mặt.
Sau khi đã ăn uống no say và chơi bời chán, nhỏ Hạnh bắt đầu mở quà. Con puca to đùng dễ thương đôi Khánh-Linh tặng được mở đầu tiên. Lan ghé sát tai Vi thì thầm đầy háo hức:
-Ủa, cái này hồi chiều mình cũng thấy trong siêu thị nè Vi !
-Ừ, nhưng mình không chọn ! –Vi tỉnh khô trả lời làm Lan cụt hứng, lườm Vi một cái rồi quay đi.
Các món quà lần lượt được mở…..cho đến quà Vi. Có vẻ như nhỏ Lan còn háo hức hơn cả Hạnh vì cô nàng tiếng là đi mua quà mà có biết Vi chọn gì đâu. Món qùa không to mà được gói quá kĩ. Vi gãi đầu gãi tai đúng điệu bộ Hy lúc nãy quay sang Hạnh bối rối :
-Hạnh à, quà của Vi chút mở riêng đi…
-Không được- Nhỏ Lan xen vào- quà nào mà chẳng là quà, Hạnh cứ mở đi.
Mọi người ngơ ngác khi thấy đôi Vi-Lan đi mua quà cùng nhau mà giờ mỗi người một phách. Cuối cùng thì hộp quà cũng được mở tung ra, Hạnh lôi ở trong đó ra một đống tùm lum, hỗn độn…và giơ lên cho mọi người chiêm ngưỡng. Một thoáng im lặng. Rồi cả hội ồ lên và cười ầm ầm. Cái đang nằm trong tay Hạnh là một chiếc áo « Chíp » (áo nịt ngực) khá bắt mắt và gợi cảm. Chiếc quần nhỏ xíu vẫn còn nằm trong hộp may mà Hạnh chưa lôi ra hết ! Cả Lan và Hạnh đều chết trân nhìn món quà, trong khi mọi người cười bể bụng từ nãy tới giờ và cười to nhất là thằng Hy láu cá. Hạnh nhìn Lan dò hỏi, Lan vội vội chỉ tay sang Vi (lúc đấy cũng đang mím chặt miệng để khỏi bật cười thành tiếng). Nhỏ Hạnh rút nốt cái quần « be bé xinh xinh » ra, ánh mắt nhìn Vi không biết nói thế nào. Cả Lan và Hạnh đều như đồng loạt la lên :
-Viiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii…….. !
Cả căn phòng như vỡ ra vì những tràng cười. Món quà độc đáo của Vi để lại hậu quả là hai cô nàng sư tử Lan-Hạnh rượt đuổi nó khắp phòng. Nhỏ Hạnh kêu trời vì hôm nay là sinh nhật rồi mà Hy và Vi đều vẫn thích trêu chọc cô nàng nhưng quả thật những món quà bất ngờ cùng tình cảm chân thành của bạn bè chẳng thể nào Hạnh quên được.
……………..



Cũng đã khá muộn. Mọi người lục tục ra về và tất cả đều thấy lâng lâng một niềm vui khó tả. Nhỏ Lan dở chứng nũng nịu đòi đi bộ về nhà làm Vi muốn xỉu. Cũng gần thôi nhưng Vi chẳng khoái đi bộ chút nào nhưng nó không muốn làm Lan thất vọng nên vui vẻ đồng ý. Vứt xe cho Hy, đưa chìa khóa cho thằng bạn xong, Lan-Vi thong thả đi trên đường. Buổi tối đầu đông ngoài đường vắng vẻ. Những cơn gió thổi tạt qua mặt lành lạnh…Cành bàng khô khẽ oằn mình rung lên từng chặp. Lan níu chặt tay Vi, cô nàng nép mình bên người yêu tìm cảm giác ấm áp :
-Vi làm Lan mắc cười quá đi. Sao Vi không chịu nói Lan biết vi chọn quà chi chứ ?-Lan nói vẻ hơi dỗ dỗi
-Oh, nói rồi thì còn gì là bất ngờ nữa, mà nói rồi chắc gì Lan chịu để Vi chọn quà đấy !
-Ừ, há, người ta hok có cho mình chọn mua mấy món bậy bạ đấy đâu….-Lan nhìn Vi cười cười.
-Đâu có bậy bạ đâu, hàng xịn đó…
-Lan biết là hàng xịn nhưng hôm nay cả Vi và Hy đều làm mọi người chết mệt vì buồn cười.
-Ừ, Vi muốn tất cả được thoải mái mà. Mà Lan kêu cái đó bậy bạ ??? Thế sao…-Vi nói đến đây phải ngừng lại để dò ý tứ Lan
-Thế sao cái gì ?-Lan tò mò-…người đâu toàn làm người khác tò mò muốn chết.
-Thế sao hôm ở nhà Vi,lúc… ý, Vi thấy trên người Lan…toàn thứ bậy bạ…hahaha…-Vi cười tinh quái.
Lan chết sững người vì không ngờ Vi vẫn nhớ chuyện tối hôm đó. Mặt cô nàng nóng bừng và đỏ rực lên. Lan nhéo cho Vi một cái vào tay khiến Vi phải xuýt xoa kêu đau. Lan thấy thích Vi không chịu được và quả thật cũng nhờ màn show hàng tối hôm đó, cô nàng mới có được Vi. Nhưng vẫn giả bộ giận hờn, Lan nói :
-Ý Vi là Lan cũng là người bậy bạ chứ gì !
-Không có ! Vi đâu có ý đó đâu. Nhưng nếu Lan mà tự nhận mình là người bậy bạ thì chắc Vi phải là đứa…mất dạy mất ! – Vi đùa bỡn cợt.
Lan phì cười vì kiểu đùa của Vi. Cô nàng say sưa ngắm gương mặt Vi dưới ánh đèn đường mờ ảo. Cảm giác khi được ở bên người mình yêu thật hạnh phúc. Đến chỗ trạm dừng xe bus rồi và chỉ một con hẻm nữa là đến nhà Lan. Cô nàng thấy tiếc nuối, định gạ Vi…đi đường khác cho lòng vòng, để khỏi về nhà. Chợt Vi hỏi :
- Lan nè, Lan thích xem ảo thuật hả. Vi thấy Lan chăm chú nhìn Hy biểu diễn hoài.
-Ừ, thích lắm. mà không biết Hy làm cách chi mà tài thế.-Lan khẽ mỉm cười.
-Vi còn tài hơn ! Vi còn biết biến hình cơ nhé !
-Thật không ? Vậy Vi biểu diễn Lan coi xem nào !
Vi thấy thích thú khi một ý nghĩ chợt lóe ra trong đầu nó. Nó loay hoay nhặt vỏ hộp thuốc lá rơi chỗ trạm dừng rồi xé một miếng giấy vuông vức. Đoạn rút chiếc bút bi trong túi ra rồi tranh thủ ánh sáng ngọn đèn đường vội ghi cái gì lên đó, nhỏ Lan ngó nghiêng vào mà bị Vi che mất. Vi gập nhỏ lại rồi đưa cho Lan nhưng không cho phép Lan mở ngay :
-Bây giờ Vi sẽ biến hình, nhưng Lan phải nhắm mắt vào. Khi nào cần Vi xuất hiện,bỏ thần chú ra niệm thì Vi có mặt luôn à.
Lan không hiểu Vi định làm gì nhưng vẫn thấy thú vị, cô nàng nhắm chặt mắt vào, đoạn la lên :
-Lan nhắm mắt rồi Vi mau biến hình đi…Biến đi nào !
-………..
Khi thấy mọi thứ đã yên yên, Lan đoán là Vi đã kịp thời trốn đi đâu đó. Cô nàng khẽ khàng mở mẩu giấy ra đọc thần chú như Vi bảo, nheo mắt khá lâu dưới ánh đèn đường, thần chú của Vi làm Lan phì cười :
« Thần chú là :
Lan phải gọi to tên Vi ba lần, kèm thêm câu này nữa :
-Em yêu anh, anh hiện ra đi !!!............................................... .. »

Thần chú chi mà mắc cười, chắc chỉ ở Việt Nam mới có. Nhưng Lan vẫn vui vẻ làm theo. Đường khuya không có ai nên có hơi điên điên một chút, cũng chẳng bị chú ý. Lan bắc tay lên làm loa, gọi to :
-Vi ơi, Lan yêu Vi. Vi hiện ra đi!!!
Ngơ ngác...Trên đường tịnh không một bóng người...
.............(không có gì).........
Và phải đến lần gọi thứ ba( lần này thì như hét), Vi mới xuất hiện. Lan mún xỉu đi vì cười khi thấy Vi nhảy từ trên mái vòm của trạm dừng xuống. Vi luôn làm Lan ngạc nhiên bởi những trò bất ngờ:
-Khiếp! ở đấy thôi mà bắt người ta gọi khản cổ.
-Không thế thì sao biết Lan yêu Vi như thế nào-Vi láu lỉnh
-Mà sao người ta gọi hoài mới chịu xuống. Không thương Lan à?
-Đâu có. Vi còn sợ Lan không chịu gọi, cũng chẳng chịu niệm thần chú thì Vi bị giam luôn trên đó khỏi xuống luôn nè ! hihi
Lan khẽ cười trước vẻ mặt ngốc xít của Vi, cô nàng nắm chặt mẩu giấy chứa thần chú trong tay như sợ buông ra lập tức nó rơi mất. Lan ôm Vi thật chặt, nũng nịu dụi đầu vào ngực Vi như một đứa bé con. Ở bên Vi cảm giác thật tuyệt. Vi cõng Lan về nốt quãng đường còn lại, Lan nghịch ngợm hỏi Vi có biết câu thần chú nào nữa không ? Câu thần chú mà khi đọc xong sẽ khiến Vi mãi mãi ở bên Lan đó. Vi chỉ cười và thấy hạnh phúc trước câu hỏi tẻ con của Lan.


Vậy là một tuần nữa lại trôi qua. Noel sắp đến. Không khí vui vẻ và mọi sự chuẩn bị cho những buổi party tưng bừng được gấp rút thực hiện. Dù mùa đông năm nay tiết trời có vẻ lạnh hơn các năm trước nhưng mọi người vẫn rất hào hứng với noel này... Sinh nhật nhỏ Hạnh đã qua nhưng nhân nào trong lớp cũng khoái có thêm hai ba vụ tụ tập đàn đúm nữa để thỏa mãn tâm lí ăn chơi sau một học kì căng thẳng. Chỉ tội cho nhỏ Hạnh, sau khi được Vi gửi tặng món quà đầy thú vị đến lớp toàn bị chọc quê. Thằng Hy không từ cơ hội nào để mang Hạnh ra trêu chọc. Đỉnh điểm là tiết Văn sáng nay. Đáng lẽ phải học tác phẩm mới nhưng cô giáo bận việc không đi dạy, vậy là lớp Vi được nguyên một tiết ngồi chơi. Thằng Hy chạy xuống chỗ Vi ngồi tám chuyện, nhỏ Hạnh ngồi dưới cũng hóng hớt nói xen vào. Thằng Hy mặt gian xảo, cứ ngoái cổ xuống nhìn nhỏ Hạnh chăm chú rồi rúc rích cười.

-Bộ mặt Hạnh có nhọ sao mà Hy cười Hạnh ?-Nhỏ Hạnh thắc mắc.
Thằng Hy lắc đầu nhưng vẫn chăm chú nhìn và cười mủm mỉm làm Hạnh tức xì khói. Con nhỏ lườm một cái rõ sắc rồi lại hỏi:
-Thế không thì vì sao mà cười người ta chứ ?
-Cười thì cười thôi có chuyện chi đâu-Hy làm bộ giả vờ ngây thơ
-Cái bản mặt vô duyên thế kia chẳng lẽ tự nhiên cười- Nhỏ Hạnh có vẻ giận dữ-…nói tui nghe Hy cười chi tui !
- hok có thật mà, Vi đang ngắm xem Hạnh…mặc đồ Vi tặng đẹp cỡ nào thôi..-Thằng Hy khai ra rồi chạy biến.
Nhỏ Hạnh thoáng ngơ ngác rồi hét ầm lên :
-Cái gì ! Con lợn Hy đứng lại !!!

Thế là cả hai đứa rượt nhau khắp lớp. Tụi Linh, Lan, Khánh, Dung và cả Vi nữa bò lăn ra cười. Lớp học ồn ào như cái chợ vỡ. Cũng may là lớp Vi nằm tách biệt riêng một khu lại cách xa phòng ban giám hiệu nên những lúc trống tiết nói chuyện thả cửa chẳng ai biết… Đang vui vẻ chợt có bóng ngừời đi vào phía cửa. Thần dân trong lớp vội vội vàng vàng vào chỗ ngồi còn nhanh hơn cả dàn trận đánh giặc. Thằng Hy đã tót lên bàn đầu và nhỏ Hạnh đã yên vị nơi bàn cuối, mắt chớp chớp nhìn lên bảng đầy chăm chú…Vi khẽ mỉm cười… Thì ra là cô hiệu phó trường Vi. Và đi sau cô còn một người nữa. Cô hiệu phó bước vào và người kia cũng bước theo :
-Chào các em ! Cô Nhàn có báo với cô là mắc công chuyện nên hôm nay 12C* trống tiết, tiện đây cô có vài điều trao đổi với các em.
Cô hiệu phó nói đến đấy dừng lại một chút quan sát cả lớp , đoạn chỉ tay sang người đi cùng nói tiếp :
-Đây là cô Thái-giáo viên tiếng anh mới của lớp mình.
Cả lớp vỗ tay ầm ầm chào đón cô giáo mới. Đứa nào cũng há hốc ra ngạc nhiên vì cô giáo trông quá trẻ, nhìn như chỉ hơn tụi Vi hai ba tuổi là cùng và đặc biệt rất xinh đẹp và quyến rũ. Cô giáo mới tự giới thiệu về mình :
-Cô là Thái- Phạm Hồng Thái-24tuổi- cô sẽ dạy tiếng anh lớp ta học kì này. Mong cả lớp cùng hợp tác.
-Cô giáo lấy chồng chưa ạ ?- Có tiếng đứa nào nghịch ngợm phía cuối lớp hỏi vọng lên làm mọi người cười ồ. Cô hiệu phó cũng cười vì lũ học sinh nghịch ngợm. Cô giáo Thái thoáng chút đỏ mặt nhưng ngay lập tức lấy lại bản lĩnh :
-Chưa, cô chưa có chồng và cũng…chưa một mảnh tình vắt vai !!!
Bọn lớp Vi hò reo tán thưởng. Nhỏ Lan lí lắc quay sang Vi, thấy Vi ngó lơ đi chỗ khác vội chọc chọc vào tay Vi,thì thầm :
-Cô giáo mới cũng dễ gần ra phết Vi nhỉ, vừa trẻ vừa xinh lại vẫn đang « alone »…
Vi nghe như nuốt từng lời Lan nói. « trẻ ? xinh ? ừ đúng vậy...nhưng alone thì không bao giờ !!! » Vi cúi mặt khẽ mỉm cười. Cái con người đang đứng trên bục giảng kia…Vi có biết ! Bất chợt nó ngẩng đầu lên chăm chú nhìn vào cô giáo mà không biết cô có nhìn lại nó không, rồi như không ghìm được lòng mình, miệng nó chợt bật lên thành tiếng :
-Nói dối !

Tiếng nói nhỏ nhưng đủ làm Lan, Linh, và cả Hạnh ngồi gần đó nghe thấy. Tụi nó nhìn Vi đầy thắc mắc và dò hỏi….
………………
……………….

Kí ức miên man đưa Vi về với những kỉ niệm trong quá khứ.

Cafe.PinkQ- bàn phía sân thượng.
…………….2 năm về trước………..

…… « Mưa là nước mắt của trời……… »

Vi chúa ghét cafe và thú thực là với một con bé học sinh trung học như nó thì cafe không tốt cho sức khỏe. Không biết uống nhưng Vi thích mùi hương của nó. Thứ hương thơm lúc dìu dịu lúc nồng nàn, đưa hồn người vào một thế giới khác. Cafe rất hợp để uống lúc buồn vì khi thưởng thức xong lòng người tìm lại được sự thư thái. Có lẽ vị đắng của cafe làm người ta tạm quên đi những đắng đót, đau khổ gặm nhấm tâm hồn họ để thấy cuộc đời còn nhiều những thứ kinh khủng hơn…cafe chẳng hạn ( !)

Buổi sáng hôm đó trời lất phất mưa, Vi cúp học trốn ra ngoài đi chơi cho đã. Lớp học như một địa ngục và ông thầy khó tính với cái mặt đăm đăm làm Vi mệt mỏi. Sẽ thật buồn cười nếu bạn bắt gặp một cô nhóc lớp 10 mặt non choẹt ngồi trong PinkQ đầy vẻ tâm trạng. PinkQ chỉ dành cho những đôi tình nhân, những người bận rộn với công việc, hiếm có bao giờ dành chỗ cho những con bé ngốc xít như nó, đã vậy đến đây chỉ để…ngửi chứ không uống cafe ! Biết vậy nên mỗi lần có ý định đến PinkQ, Vi đều không mặc đồng phục trường. ( lớp trưởng lớp Vi có vẻ để ý thấy điều này nên cứ mỗi khi đến lớp không thấy Vi mặc đồng phục là lo sốt vó vì tí nữa thảo nào Vi cũng biến mất !)

Chẳng hiểu tại sao Vi nghiện đến PinkQ, nhất là từ sau khi ba bỏ mẹ con nó ra nước ngoài với người phụ nữ khác. Ba đi mà chẳng nói một lời nào cứ như thể sự có mặt của nó và chị Phương Anh trên đời này là vô nghĩa. Ba thích con trai và sự ra đời của Vi là một nỗi thất vọng với ông.
16 năm trời Vi đau đớn khi mình chỉ là « Nỗi Thất Vọng » của một ai đó !

Nhưng ngược lại nó được mẹ và chị Phương Anh cưng chiều thật nhiều, chắc là để bù lại cho những hắt hủi của ba…

Vi tìm thấy ở PinkQ một không gian thoáng đãng, một sân thượng có mái vòm với nhiều các chậu cây kiểng. Vi thích màu xanh của cây cối. ( một phần vì màu xanh của lá cây tốt cho đôi mắt cá vàng cận hai điốp của nó. Và phần còn lại-với nó- cây cối là hiện thân sự sống- Nhìn cây cối, nó biết mình vẫn tồn tại trên đời !)
Và buổi sáng của 2 năm về trước, tại PinkQ trong một ngày mưa lất phất thật buồn, Vi đã gặp Chị..-cái người mà 2 năm sau đứng trên bục giảng với danh nghĩa là cô giáo nó !
Hôm đó, Vi chọn một bàn phía trên tầng thượng phía ngoài cùng để có thể nhìn xuống lòng đường và thấy cả thành phố. Quán vắng khách vì mưa, không gian tầng dưới ấm áp dành cho những đôi tình nhân âu yếm nhau trong hạnh phúc. Vi bật cười chua xót khi nghĩ rằng tầng thượng mà nó ngồi chỉ dành cho những kẻ cô đơn…
Nhưng Vi nhầm vì hôm đó nó đã không hề cô đơn như nó tưởng…
Chị vội vã ào đến PinkQ như một cơn gió, vội vã chọn một bàn đối diện phía Vi ngồi và vội vã lau đi những giọt nước ướt đẫm trên gương mặt…
Nước mắt…Dù trời lất phất mưa nhưng Vi biết người con gái đối diện nó vừa len lén lau khô những giọt nước mắt… Đã bao lần Vi thấy mẹ
và chị Phương Anh lặng lẽ khóc trong đêm trước những câu nói vô tình đến tàn nhẫn của ba nên nó có một nhận biết vô cùng nhạy cảm khi thấy người khác khóc….Người ta nói rằng : Những lúc buồn nhất và nhận thấy mình đã mất hết tất cả bạn nên khóc. Khóc để biết rằng mình vẫn nắm giữ trong tay một báu vật vô giá ở đời-đó là những giọt Nước Mắt…. Với Vi thì nó chẳng bao giờ có được báu vật gì vì nó ít khi khóc, mà có lẽ Vi cũng chỉ khóc một lần khi nó sinh ra… Sự hắt hủi của ba được bù lại bằng những bao bọc và che chở của mẹ và chị khiến chưa một lần Vi rơi lệ !

Người con gái phía đối diện thôi khóc từ lúc nào, chị ta trầm ngâm nhìn những giọt nước mưa như những mũi tên vô hình đâm lao xuống mặt đất. Đôi vai gầy guộc và cái dáng người mảnh khảnh của chị làm người khác có cảm giác muốn được che chở…Trên gương mặt xinh đẹp với chiếc mũi cao và gò má ửng hồng đáng yêu kia đang nghĩ điều chi ? Vi cũng không biết nữa…
Bất chợt, chị quay mặt về phía Vi và bắt gặp ánh mắt của nó. Thật lạ, chị khẽ mỉm cười…



………………..
Tuần sau Vi lại đến quán.Một ngày thứ ba ảm đạm và thật buồn và dường như lần nào nó đến PinkQ trời cũng mưa thì phải…Một dáng người nửa quen nửa lạ… Đôi vai gầy mảnh khảnh và yếu đuối… Vi thoáng giật mình…
Nó chọn một bàn đối diện với chị.

-Cô bé, em bao nhiêu tuổi rồi ?- Vi khựng lại vì câu hỏi. Bấy lâu ở PinkQ nó chỉ quen quan sát người và vật, việc trả lời như một điều gì đó xa lạ.
- Mười sáu.-Vi đáp cụt lủn.
Chị khẽ cười.
-Hồi bằng tuổi em chị cũng hay trốn học như thế này.
-Sao chị biết em trốn học ?
-Chị biết từ tuần trước cơ. Lúc bước vô quán nhìn thấy một « chú mèo con » mặt non choẹt ngồi…ngửi cafe chứ không uống !
-Á…-Vi nhìn chăm chăm vào chị đầy sửng sốt-…sao chị tài vậy ?...Chị biết hết mọi thứ của em…
-Vì ngày xưa chị..cũng vậy mà !- chị nháy mắt cười với nó- Hôm nay mưa to nhỉ !
-Vâng…-Vi khẽ đáp mà lòng vẫn chưa thôi băn khoăn.
Vi định hỏi thêm vài điều mà nó ngại chẳng biết mở lời thế nào. Mãi nó mới nói được một câu…
-Bữa trước em thấy chị khóc…
-Ừ, em tinh nhỉ. Thảo nào bữa trước chị cứ thấy một cô nhóc chăm chăm nhìn mình !
Vi ngớ người ra rồi bật cười và thoáng đỏ mặt vì không ngờ chị cũng để ý đến hành động của nó.Chị cũng cười theo…
-Bữa trước chị thất tình đó nhóc !

-Sao ạ ?...Vi tò mò.-Nó thấy chị thật gần gũi. Gần gũi như chị gái nó vậy.-…sao mà thất tình ạ ? Chị đẹp thế cơ mà !
-Thất tình thì thất tình thôi…tại chị trót cảm nắng một người còn…đẹp hơn chị !!!
Chẳng biết là đùa hay thật nhưng câu nói của chị khiến Vi thích thú. Cách nói chuyện dễ gần và tưng tửng làm nó thấy buồn cười.
-Cái người chị thích học rất giỏi và chắc là chưa biết đến trốn học bao giờ..Anh ấy ghét mưa trong khi chị thích mưa kinh khủng…Anh ấy ghét con gái khóc trong khi từ bé chị đã rất yếu đuối…
-Thế nên hai người chia tay ?-Vi nhìn chị tò mò.
-Ừ…anh ấy thích uống cafe nhưng chưa bao giờ hiểu được hương vị của nó thế nào. Tình yêu kết thúc vì một tách cafe em ạ…
Vi im lặng. Nó chẳng biết phải nói thế nào, nói cái gì nữa… Bên trong cái vẻ bình thản của chị kia là một nỗi buồn và chua xót. Chị cố tình nhìn mọi thứ bằng con mắt hài hước và vui vẻ. Còn Vi thì sao ? Nó căm giận cuộc đời và tìm cách trốn tránh tất cả. Nỗi buồn của nó mãi mãi vì thế chẳng thể nào tiêu tan…
-Em có biết vì sao mưa lại buồn không ?- Chị đưa bàn tay với những ngón thon dài ra tóm lấy những giọt nước mưa với vẻ thích thú, trông chị như một đứa trẻ.
Vi lắc đầu khẽ khàng.
-Vì mưa là nước mắt của trời….Nước mắt của trời…-chị nhẩm đi nhẩm lại…
………………………….



« ….Vì mưa là nước mắt của trời nên nó mới buồn đến vậy. Nước mắt là hiện thân của mọi sự buồn đau, khổ cực trên cõi đời này. Nhưng cũng có những nỗi đau khiến con người ta không thể rơi lệ bởi khi đó nước mắt trở thành thứ xa xỉ… Và con người chỉ còn biết giấu mình trong những phút lặng yên……. »
……………………..




-->[Click để xem chữ kí của anhkells2]<--
Về Đầu Trang Go down


hãy để anh yêu em lần nữa tập 3

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
—╬ღ♥ღ♥ °•° [FC] - [O]nline365.[f]orum °•° ♥ღ ♥ღ╬— :: ♥๑۩۞۩๑ (¯`•♥(THE HAPPY HOUSE OF ALL)♥•´¯) ๑۩۞۩๑♥ :: -‘๑’- My story -‘๑’--